Sự đoàn kết luôn là điểm tựa vững chắc, là vũ khí lợi hại nhất mọi thời đại
Lượt xem:
” Một chuyến thăm, ba bài học” là nội dung mà chi bộ được đồng chí Trần Thị Bích Thủy kể về Bác vào sáng ngày 05/02/2021 trong cuộc chi bộ Trường THCS Thị Trấn tổ chức họp chi bộ thường kì tháng 02/2021.
Đồng chí Trần Thị Bích Thủy (đứng) kể chuyện về Bác trong buổi sinh hoạt chi bộ sáng ngày 05/02/2021 tại Trường THCS Thị Trấn
Nội dung như sau:
Sau hơn một tuần diễn ra trận chiến bảo vệ kho xăng Đức Giang, ngày 29-6-1966, Bác Hồ đến thăm một đại đội thuộc Đoàn thông tin Sông Điện, bộ đội Phòng không đóng ở chùa Trầm (Hoài Đức). Cuộc đi thăm không báo trước. Khi chiếc xe con dừng lại ở lưng chừng dốc, một chiến sĩ nhận ra Bác reo to lên. Bác giơ tay ra hiệu không được làm ồn ào rồi bảo chiến sĩ đó đưa Bác vào đơn vị.
Với đôi dép cao su giản dị, Bác đi rất nhanh lên sườn đồi, bộ quần áo bà ba nâu bay trong gió. Sau khi dừng lại xem câu lạc bộ, Bác nhanh nhẹn đi xuống nhà bếp. Thấy đồng chí Hào, tổ trưởng anh nuôi đang bê một nồi cơm to từ trên bếp lò xuống, Bác vui vẻ hỏi:
– Mỗi bữa chú ăn được mấy bát?
– Thưa Bác, cháu ăn được ba bát ạ.
– Chú ăn được như vậy là tốt – Nói xong, Bác mở hộp thuốc lá lấy ra một điếu đưa cho Hào.
– Bác biếu chú, chú hút đi.
Rồi Bác lấy một điếu khác ra để hút. Thấy Bác có ý tìm đóm để châm lửa, Hào vội rút bao diêm trong túi ra định bật diêm cho Bác, Bác liền ngăn lại:
– Chú để dành diêm mà nhóm bếp. Cả bếp lò đang hồng thế kia tha hồ cho Bác cháu ta châm thuốc.
Chỉ một que diêm mà Bác đã cho chúng tôi bài học sâu sắc về tinh thần tiết kiệm.
Ở bếp bước ra, Bác hỏi cán bộ đại đội:
– Các chú có trồng rau không?
– Thưa Bác, chúng cháu chỉ trồng được rau muống dưới chân núi thôi ạ. Còn trên sườn đồi này nhiều sỏi, trồng không lên.
Bác kể lại kinh nghiệm hồi ở chiến khu và bảo:
Các chú xúc hết đá đi, xới đất, xuống ao bốc bùn đổ lên, rau sẽ xanh tốt. Có trồng có ăn, đỡ phần cung cấp của nhân dân.
Từ đó, trên vách đá men theo con đường trong đơn vị, các vườn rau đua nhau mọc lên xanh tốt. Đơn vị không chỉ tự túc rau ăn mà còn bán cho đơn vị bạn và nhân dân nữa.
Bài học thứ ba Bác dạy cho chúng tôi là con đường mòn và công tác dân vận. Khi đơn vị chưa đóng ở chùa Trầm, bà con trong vùng vẫn đi làm đồng theo con đường mòn qua núi. Từ ngày đơn vị đến, anh em đã tự động rào lại, cấm người qua lại. Thăm qua mấy nơi, Bác bảo tập hợp bộ đội lại để Bác nói chuyện, Bác căn dặn:
– Muốn làm tốt nhiệm vụ, các chú phải đoàn kết nội bộ tốt, đoàn kết chặt chẽ với nhân dân địa phương, chỉ có dựa vào nhân dân, đoàn kết với nhân dân mới bảo vệ được mình, che mắt địch và đánh thắng được chúng.
Chợt Bác chỉ tay ra phía đường cái và hỏi:
– Thế các chú cấm con đường này thì nhân dân đi lối nào?
– Thưa Bác, đi vòng theo các bờ ruộng ngoài kia ạ.
Bác nghiêm mặt:
– Như vậy là không được. Các chú cấm đường để bảo mật, phòng gian là đúng, nhưng phải đắp đường khác cho dân đi chứ. Có như vậy mới đúng là quân dân đoàn kết.
Bác dặn đơn vị phải làm ngay, đắp đường cho to, trồng cây hai bên và khi nào làm xong báo cáo cho Bác biết. Ngay hôm sau, đơn vị bắt tay vào làm đường, làm cả trưa hè nắng lửa, đốt đuốc làm cả đêm. Con đường hoàn thành trước hạn định. Các cụ trong làng đem cây ra trồng hai bên. Con đường quân dân đoàn kết ấy được đặt tên là “Đường Quyết Thắng” – Con đường mang ý Bác, lòng dân, con đường đi của chúng tôi: Vì nhân dân phục vụ.
Qua câu chuyện “Một chuyến thăm, ba bài học” trên đã cho chúng ta học được rất nhiều điều bổ ích từ tấm gương đạo đức của Bác, trong đó thể hiện rõ nhất trong câu chuyện này là ba đức tính: Một là: Tình thần tiết kiệm không phung phí dù đó chỉ là một que diêm. Hai là tinh thần chịu thương, không ngại khó ngại khổ. Dù việc gì khó mấy nhưng nếu kiên trì thực hiện thì sẽ thành công. Ba là sự đoàn kết luôn là điểm tựa vững chắc, là vũ khí lợi hại nhất mọi thời đại.
(Sưu tầm)